“Thành công và thành thục không nhất định song hành cùng nhau. Thành công thường đến trước, thành thục đến sau.

Người thành thục hiểu rằng “thất bại là mẹ của thành công” nhưng họ không để gặp phải thất bại ấy một lần nữa. Họ có thể “ thắng không kiêu, bại không nản”

Người thành thục hiểu rằng: đời người có khi thắng, có khi bại, không oán thán, trách trời, trách đất”.

Trải qua thị phi thành bại, nhấm nháp qua ngọt bùi đắng cay, chứng kiến qua buồn vui của cuộc đời mới có thể thành thục.

Một người nếu như không có tố chất thành thục thì mặc dù thành công cũng sẽ dễ thất bại.”